Blog của huannd
Giấc mơ buồn!!
Một giấc mơ kỳ lạ...
Cũng đã khá lâu rồi tưởng chừng như t đã quên được em, nỗi đau theo thời gian cũng đã phai mờ đang dần liền lại với những lo toan của cuộc sống hiện tại. Nhưng hôm nay bỗng dưng tôi lại mơ thấy em, con tim tôi lại bắt đầu nhói lên từng hồi, từng nhịp."Tôi thực sự chưa thể quên được em". Nhưng ngay cả đến trong mơ t cũng không thể nào gặp được em mà cũng chỉ được nghe giọng nói của em qua chiếc điện thoại, ngay cả khi đã tỉnh giấc giọng nói ấy vẫn còn văng vẳng bên tai.
Cuộc sống thực tại không cho phép tôi gặp em nhưng có lẽ vì con tim tôi , trí óc tôi vẫn còn lưu giữ quá nhiều hình ảnh về e, có lẽ nào nó đã tự tạo ra ảo giác để tôi có thể được gặp em trong mơ để phần nào nguôi đi nỗi nhớ..Thực sự nó đã nhầm, có thể là trong mơ được nói chuyện với em sẽ rất vui, thế nhưng khi giật mình tỉnh giấc thì sự hụt hẫng đến quá nhanh, nỗi nhớ em không những vơi đi mà dường như nói lại càng da diết.
Trong mơ em kể với tôi là em đang buồn và khá mệt mỏi vì người yêu em không quan tâm đến em. Đến cả trong mơ thì em vẫn không thể nào là của tôi, trong mơ t cũng không được trực tiếp gặp em có lẽ em và tôi chỉ có duyên chứ không thể nào có phận. Lúc đấy t rất buồn rất ghét bản thân vì sự bất lực không thể nào làm em hết buồn hết mệt mỏi được. Tôi chỉ muốn gánh hết nỗi buồn phiền mệt mỏi cho em, tôi có thể chịu đựng thay em như những gì trước đây t đã hứa.Nhưng rồi khi tỉnh dậy, một cảm giác lâng lâng đi qua đầu tôi, cảm giác vừa vui vừa buồn. Vui vì đó chỉ là một giấc mơ còn thực sự giờ này em vẫn ổn và vẫn còn đang trong cơn ngủ say...Và buồn cũng vì nó chỉ là một giấc mơ, Giấc mơ kết thúc cũng là lúc tôi phải rời xa em và không còn được nghe thấy giọng nói và nụ cười của em nữa.
Hi vọng lần sau t mơ thấy em lúc đó em sẽ vui vẻ hơn hạnh phúc hơn.
Quay trở lại với thực tại, ký ức lại ùa về một cách dồn dập khiến t không thể nào nhắm mắt lại và ngủ tiếp được. Thành phố này vẫn còn bóng hình của em. T nhớ em mỗi khi phóng xe đi qua những con đường mà em với tôi đã từng đi những nơi đã từng đến. Tôi đã cố gắng quen thêm thật nhiều mối quan hệ để có thể lấp đầy đi khoảng trống của em trong tim nhưng không thể. Tất cả các mối quan hệ chỉ dừng lại ở hai chữ bạn bè. Tôi không thể nào tìm được cái cảm giác yêu thương da diết như t đã từng yêu em.
Đã 7 tháng trôi qua kể từ khi không có em, tôi vẫn sống nhưng không thể nào quên được em. Con em thế nào rồi - cuộc sống của em vẫn ổn chứ có còn nhớ tôi không."Tôi rất rất nhớ em".
Nhớ em tôi có thể gọi điện cho em được chứ..............................
Yêu đơn phương người cũ.Buồn không?
YÊU MỘT NGƯỜI TA KHÔNG THUỘC VỀ
Anh không muốn làm bạn của em nữa đâu
Tìm về một khoảng lặng để biết mình còn thở, nhịp thở ngưng lại khi em bên ai. Lời anh nói chỉ là thoáng qua, và cả em vẫn mãi chỉ là bạn của anh mà thôi sao???. Ngu ngốc đến mức chối từ tất cả sự quan tâm của nhiều người, vì sao à cô gái?.
Vì anh “Trót yêu em mất rồi”.
Khi anh viết những dòng này chuỗi cảm xúc trong anh hỗn loạn và đầu óc anh chỉ thấy hình bóng em đấy. Tệ thật.
Anh tự hỏi mình “Thích và yêu sao ranh giới vô hình mà khoảng cách lại xa đến thế. Biết con tim anh loạn nhịp là vậy!. Biết là anh chỉ thích em mà sao anh không thôi dứt cơn ghen khi em ngọt ngào bên ai kia.
Anh muốn em là của riêng anh.
Muốn người quan tâm em chính là anh.
Muốn anh ở mãi được bên em, lau hàng lệ cay mà sóng gió cuộc đời xô vào em, dập điếu thuốc đắng trên môi em và ôm em từ phía sau mỗi sáng.
Anh muốn che chở em không phải danh nghĩa một người anh trai, yêu thương quan tâm em không phải tư cách một người bạn. Và chúng ta thôi mập mờ với mối quan hệ không ràng buộc này.
Anh đã cứ ngỡ những phút muộn sầu ta tìm nhau, ngỡ lúc đắm đuối bên nhau trôi qua ngày dài, nhưng xem ra anh yêu từ khi nào rồi anh cũng không hay biết. Kiếm tìm em, nó không phải thói quen mà vì anh nhớ em. Trái đất này thật rộng và không gì không thể xảy ra. Dưới vòm trời này tồn tại nhiều thứ tình cảm quá đúng không em?.
Anh chối từ người khác vì anh thích em, em lại bên ai đó không phải là anh, chúng ta luẩn quẩn trong chính mối quan hệ chúng ta tạo ra. Cảm giác vẫn chỉ là cảm giác, ngày đêm anh nghĩ người bên em hạnh phúc không phải anh, nghĩ về hai ta – cảm xúc trong tim cứ nghẹn lại.
Đàn ông cũng có phút yếu lòng đấy em ạ. Có những nỗi đau mà đàn ông họ nuốt vào trong bằng những ngụm rượu cay chát, hay thở những nhọc nhằn ra bằng khói thuốc. Nỗi đau đó chẳng người con gái nào thấu được đâu.
Em đâu biết rằng anh cười nói đi bên em, khuất lấp là nỗi buồn vô cực. Tự thấy mình thật hèn nhát đôi tay anh vô dụng khi không giữ nổi em, tình cảm đó nếu bị vụn vỡ vì con tim anh không nghe lời lý trí. Anh đã sợ lo em bên ai kia em “không còn là em” của anh, sợ cơn giông như đêm nay chợt đến, giai giẳng mưa và rồi trời sẽ lại hửng đông, lúc bấy giờ anh biết tìm nơi nào để có em.
Cố gắng yêu em là điều không thể hay vì chúng ta quá đỗi thân thuộc, từ thói quen của nhau, từ sở thích, từ cả vết hằn sâu trong trái tim đến phần da thịt mùi hương???.
Anh không muốn làm bạn – người tình của em nữa đâu. Đừng khiến anh phải hậm hực ghen tuông vô cớ nữa nhé!. Về đây đi! về với anh đi em. Em cố tỏ ra mạnh mẽ cho ai xem?. Về đây đi!. Anh thương em mà….